Kể câu chuyện vui của tôi cho các bạn trong câu lạc bộ gia sư tiếng Nga Hà Nội vui vẻ đầu năm nhé. Hồi bé, ở quê tôi có cái món nổ ngô, hạt từ bắp ngô sau khi phơi khô sẽ cho vào máy nổ để nó đùn ra cái món to cỡ ngón tay cái màu vàng óng, rất ngon mắt. Trời mưa mưa mà ngồi ăn cái đó phải nói là hết ý. Cái hay cái đẹp của nó là nó màu vàng, là mày vàng nhé các bạn. Khi gặp nước, nó sẽ nhão ra be bét y hệt như cục cức gặp mưa ấy.
Có lần tôi qua nhà hàng xóm, tranh thủ lúc họ đang ngủ trưa, tôi mang vài cái bỏ lên trên cái miệng của bể nước, tưới lên chút nước cho nó bét ra rồi về ngủ. Sáng hôm sau thấy nhà người ta hút hết nước trong bể ra để lau chùi kèm theo mấy câu chửi, tôi cũng không rõ tại sao mùa hè hiếm nước mưa thế mà lại đi xả cả cái bể. Thật khó hiểu
Hồi học cấp 3 ngày đấy tôi là ngôi sao học tiếng Nga của trường cũng như của huyện luôn đấy, tôi với đám bạn hay đi học cùng nhau trên một chiếc xe, hoặc xe tôi hoặc xe thằng bạn. Đường ở quê như các bạn đã thấy hoặc đọc được ở các áng văn thơ bất hủ, cứt trâu cứt bò cứ gọi là đầy ngoài đường. Một lần buổi sáng đi học, tôi cầm lái, thằng bạn tôi ngồi sau, tôi quan sát thấy đằng xa kia có bãi phân to lắm. Khi xe đạp vừa tầm bãi phân, tôi chợt nói thật to ra vẻ giật mình "quên mẹ cái phù hiệu ở nhà rồi". Rồi tôi phanh xe cái két, dĩ nhiên thằng bạn tốt bụng thò chân xuống để chống cái xe cùng tôi, và cũng dĩ nhiên chân nó phá vỡ nét đẹp trinh tiết của bãi phân bò. Từ đó, tôi phải đi học một mình và bây giờ tôi đến ca dạy tiếng Nga tại nhà rồi đây hihi.
Cuộc đời ai, dù giàu hay nghèo cũng có những kỷ niệm mà khi nghĩ lại ta vẫn thường mỉm cười hạnh phúc.
Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017
Câu chuyện vui nghịch ngợm của bạn gia sư tiếng Nga kể về kỉ niệm ở quê
11:45
No comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét