Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

Chia sẻ của bạn gia sư tiếng Nga về quan điệm nuôi con và học hỏi trên mạng

Lâu lắm mới đọc đc 1 bài viết thấy tâm đắc như vậy trong vô vàn những status của các bà mẹ " thông thái" đc vô số các bà mẹ " thông thái" khác like và share...
Mỗi người 1 quan điểm, nhưng cá nhân mình tốt nghiệp tiếng Nga và đã có nhiều năm đi dạy gia sư tiếng Nga tại nhà và bây giờ là cô giáo dạy tiếng Nga ở trường đại học và vẫn đi dạy kèm thêm đã quá quen với những lời "quở" thực sự bực mình vì mình thấy nó không mang tính học hỏi, cách dạy con và nuôi con không thực sự tân tiến. Bực mình là bởi mình thấy nó ấu trĩ và bị nghe nhiều lần quá thôi, chứ 2 năm nay chưa bao giờ mình bực mình vì con còi cả.
Con mình đẻ non, sinh ra nhõn 2,2kg, vàng da, lúc đc bvien cho về chắc may ra đc 1,8kg . 6 tháng - 1 năm - giờ là gần 2 năm, chưa bao giờ con mình đạt đc cái gọi là " chuẩn cân nặng" đc tuyên truyền ra rả trên mạng hay các mẹ truyền tay nhau. Và cơ bản là vợ chồng mình chả bao giờ qtam đến điều đó. Chỉ có duy nhất 1 điều 2 vc luôn quan tâm, đó là bổ sung đủ các vi chất cho con và đi tiêm phòng những mũi bắt buộc. Ban đầu con mình thiếu vitamin D, canxi, thiếu máu, thiếu kẽm... tùm lum dẫn tới đêm ngủ vật vã, biếng ăn... 2 vc kiên trì cho con đi xn máu, uống bổ sung đầy đủ chất ( ọe ra bắt uống lại cho đủ liều lượng 1 ngày thì thôi . Thật may là sau vài tháng đi xn lại, con mình chả thiếu chất quái j nữa cả. Duy chỉ có cân nặng thì vẫn k phải là niềm tự hào - mà thực ra bố mẹ cháu cũng chả coi trọng chuyện đó. Thành ra dù còi dí dị ( theo đám đông nhận xét) nhưng chưa bao giờ vc mình ép cháu ăn dù chồng mình cũng là giáo viên và cũng có bằng thạc sĩ học ở bên Nga về rất tân tiến, có những khoảng tgian cả ngày con k muốn ăn, nhìn thấy đồ ăn là phun, nhè... Ok, vậy con ngồi nhìn cả nhà ăn đi. Đến lúc đói hoặc thèm gì, khắc xin, thậm chí ăn nhanh hơn cả bố mẹ.


Trộm vía, cháu ăn thô khá tốt từ rất bé, cực ít nôn trớ vì đồ ăn ( trừ khi viêm họng hay ho), ăn đc đa dạng khá nhiều thứ. Và mặc dù nhẹ cân hơn so vs các bạn nhưg tháng nào cũng tăng cân đều, dù chỉ 1-2 lạng mà chưa khi nào dậm chân tại chỗ hay tụt cân. Vì thế, cháu đc tha lôi đi khá nhiều nơi mà chưa bao giờ bme cháu lo xem bữa đó phải ăn j hay lỉnh kỉnh cháo bột.

Mình nghĩ, ăn uống phải là niềm vui; dù ngày ngày bạn có ép con mình ăn đủ số cháo bột quy định mà tinh thần, tâm lý con ức chế thì cũng chả hay ho j. Dần dần chúng sẽ nhìn đồ ăn với 1 sự chán nản và kém trân trọng. Nhìn xung quanh kìa, bố mẹ cũng có ng gầy ng béo; cớ sao cứ bắt con phải béo phải bụ. Qtrog con đủ chất, tư duy trí tuệ, vận động phát triển tốt là đc.

Vì thế, đừng ai nói vỗ vào mặt mình là sao con mày gầy thế, hay sau này nói vs con mình " cháu gầy thế, học tập bạn abc...xyz kia kìa". Mình k muốn con mình nghĩ gầy là 1 cái j đó xấu hay là điều để con phải mặc cảm. Trước kia mình còi lắm và đi dạy gia sư tiếng Nga toàn bị bọn học sinh trêu và luôn tự ti về điều đó, còi mãi đến năm 23t lấy ck rồi béo ko phanh nổi . Và đến bây giờ khi béo ra, thú thực mình cũng chả thấy mình xinh hay tự tin, tài giỏi, hạnh phúc hơn tí nào cả . Vậy nên béo gầy k phải yếu tố qdinh, ok.

Lâu lắm k lảm nhảm dài thế này, hi vọng sẽ có nhiều mẹ " quẳng cái cân đi mà vui sống"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Scroll to top